Trong trận hòa 1-1 hôm đó, Buriam không có ngôi sao Diogo Luis Santo, từng được Olympiacos chiêu mộ với giá 11 triệu đôla năm 2008. Không thành công ở châu Âu, Santo tìm đến Thái Lan và lấy lại cảm hứng chơi bóng. Ở đây, anh đạt hiệu suất ghi gần một bàn mỗi trận.
Dominic Adiyiah có câu chuyện tương tự như Diogo. Từng có tên trong biên chế AC Milan, tiền đạo này vừa cập bến Nakhon Ratchasima năm nay sau khi vỡ mộng ở châu Âu. Bạn có nhớ Adiyiah không? Đấy là anh chàng đã tung cú đánh đầu vào khung thành trống của Uruguay ở trận tứ kết World Cup 2010, khiến Luis Suarez phải dùng hai tay cản phá ngay trên vạch vôi.
Trước Santo và Adiyiah, Robbie Fowler từng sang Muang Thong United hồi 2011. Jay Bothroyd, khoác áo đội tuyển Anh năm 2010, cùng các HLV Sven-Goran Eriksson, Avram Grant... đã có thời gian làm việc tại xứ Chùa Vàng. HLV của Army United là Gary Stevens, cựu tiền vệ tuyển Anh và Tottenham. Đấy là những ví dụ cho thấy sức hút của Thai Premier League.
Tất cả những chuyển mình ấy thực chất chỉ khởi đầu từ năm 2006. Thái Lan quyết tâm học cách làm của Ngoại hạng Anh (Premier League) nên dùng chính cái tên ấy cho giải vô địch của họ. Năm 2014, Thai Premier League đã nâng quy mô lên thành 20 đội, sau khi nâng cấp dần từ 10 lên 12, 16 rồi sau đó là 18 đội. Được sự vận động của nhà vua và các chính trị gia, cả đất nước lao vào trợ giúp cho một nền bóng đá.