Phóng viên: Thưa bà Bạch Vân, ý kiến của bà về việc này như thế nào và hạn chế của
công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài trên địa bàn thành phố Hồ Chí Minh là gì?
TS Lương Thị Bạch Vân: Tôi muốn bổ sung thêm về Luật đầu tư. Trước đây khi Luật
quốc tịch (sửa đổi) chưa có hiệu lực, thì một người gốc Việt khi về nước đầu tư có thể
chọn hoặc theo luật đầu tư trong nước hoặc theo luật đầu tư nước ngoài. Chính điều này
đã thu hút nhiều người Việt Nam ở nước ngoài, đặc biệt là thế hệ trẻ về Việt Nam.
Nhưng kể từ khi Luật quốc tịch (sửa đổi) có hiệu lực, người Việt Nam ở nước ngoài chỉ
được chọn một lựa chọn mà thôi: hoặc vào quốc tịch Việt Nam đầu tư theo dạng trong
nước hoặc giữ quốc tịch nước ngoài thì theo luật đầu tư nước ngoài. Về lý thì đúng.
Nhưng trong thực tế lại có khó khăn đối với một số kiều bào. Ví dụ, một số kiều bào sinh
sống tại CHLB Đức hoặc ở những nước chỉ công nhận một quốc tịch thì những người
đó, mặc dù họ muốn giữ quốc tịch Việt Nam nhưng nước sở tại không cho phép họ đăng
ký quốc tịch Việt Nam. Chính vì vậy, đối với những người này, họ chỉ đầu tư theo diện là
người nước ngoài. Do đó, nó có một số trở ngại. Riêng về luật quốc tịch (sửa đổi), từ khi
luật có hiệu lực phải mất vài ba năm sau mới đưa ra những thông tư, nghị định hướng
dẫn. Trong khoảng thời gian đó, kiều bào gặp rất nhiều khó khăn. Có những việc tưởng
rằng chỉ ra thông tư, nghị định là xong, nhưng trong thực tế người thực thi các nghị định
đó, những người mà bà con gặp, tiếp xúc hàng ngày về mặt giấy tờ thủ tục không nắm
được những hướng dẫn thay đổi ở trong nước. Chính điều này, trong một chừng mực
nào đó làm cho bà con kiều bào mất lòng tin.