Chương 1 “Ẩm thực ĐBSCL cái nhìn địa văn hoá” xác định yếu tố thiên nhiên là cái nôi của ẩm thực ĐBSCL. Trải qua thời gian, ẩm thực ĐBSCL đã có những thích nghi và biến đổi. Chính yếu tố dân cư đã tạo nên sự phong phú và đa dạng của ẩm thực ĐBSCL.
Chương 2 viết về cơ cấu bữa ăn ở ĐBSCL qua những nghiên cứu về khẩu vị, món ăn ngày thường, món ngày lễ Tết và đồ uống, hút...
Chương 3 trình bày những đặc tính văn hoá ẩm thực ĐBSCL gồm: Tính hoang dã; Tính không gian; Tính phi cộng đồng và tính không mực thước; Tính biện chứng.
Chương 4 nghiên cứu văn hoá ẩm thực người Khơ me, người Hoa, người Chăm, từ đó tìm hiểu ẩm thực ĐBSCL trên bình diện giao tiếp.