Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là sự kết hợp của đạo diễn Victor Vũ và nhà văn thiếu nhi số 1 Việt Nam, Nguyễn Nhật Ánh. Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là chuyện được kể qua đôi mắt của cậu bé 15 tuổi tên Thiều ở một vùng quê nghèo. Trong thế giới của cậu bé đang tuổi mộng mơ có công chúa, hoàng tử, vua chúa; cũng có người xấu, kẻ tốt, tình yêu chớm nở và sự ghen tị gặm nhấm.
Vẫn lối văn hóm hỉnh, dí dỏm mà đựng đầy những kỉ niệm về tuổi thơ, bộ phim lại kể cho chúng ta những câu chuyện mà đã từ lâu rồi ta đã lãng quên. “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” khai thác một góc khác của những ngày thơ bé: tình anh em. Đó là câu chuyện của người anh kể về người em, hay nói khác đi, là số phận của người em dưới cái nhìn của người anh. Cậu bé Tường tưởng như sinh ra để hy sinh và nhường nhịn người khác và cuộc đời đã ban tặng cậu hạnh phúc ngọt ngào mà cậu mong mỏi. Trong khi Thiều, anh trai cậu, một cậu bé ích kỷ, hẹp hòi tưởng có được tất cả thì hoá ra chẳng có gì. Bài học đó thú vị ở chỗ nó do chính người anh ích kỷ, hẹp hòi rút ra chứ không phải ai khác.
Tôi vẫn sẽ còn tủm tỉm cười khi nhớ lại cảnh háo hức vui sướng lúc cu Tường làm chim xanh, sự lúng túng, ngồ ngộ, dễ thương của cu Thiều khi viết lá thư tỏ tình đầu đời của mình….
Và cũng không thể nào thôi day dứt khi nghĩ đến người cha của bé Mận vì biết mình bị cơn bạo bệnh đã tìm mọi cách bỏ nhà ra đi vì không muốn mẹ con bé Mận phải khổ.
Hãy chọn một góc nào đó yên tĩnh và thả trôi mình ngược về quá khứ, trở lại những ngày xưa, nghĩ về những nhân vật và để trí tưởng tưởng gắn kết những câu chuyện rời rạc với tuổi thơ của chính bạn. Để nhận ra rằng bạn đã từng có một thời trong trẻo như thế.
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là sự kết hợp của đạo diễn Victor Vũ và nhà văn thiếu nhi số 1 Việt Nam, Nguyễn Nhật Ánh. Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là chuyện được kể qua đôi mắt của cậu bé 15 tuổi tên Thiều ở một vùng quê nghèo. Trong thế giới của cậu bé đang tuổi mộng mơ có công chúa, hoàng tử, vua chúa; cũng có người xấu, kẻ tốt, tình yêu chớm nở và sự ghen tị gặm nhấm.Vẫn lối văn hóm hỉnh, dí dỏm mà đựng đầy những kỉ niệm về tuổi thơ, bộ phim lại kể cho chúng ta những câu chuyện mà đã từ lâu rồi ta đã lãng quên. “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” khai thác một góc khác của những ngày thơ bé: tình anh em. Đó là câu chuyện của người anh kể về người em, hay nói khác đi, là số phận của người em dưới cái nhìn của người anh. Cậu bé Tường tưởng như sinh ra để hy sinh và nhường nhịn người khác và cuộc đời đã ban tặng cậu hạnh phúc ngọt ngào mà cậu mong mỏi. Trong khi Thiều, anh trai cậu, một cậu bé ích kỷ, hẹp hòi tưởng có được tất cả thì hoá ra chẳng có gì. Bài học đó thú vị ở chỗ nó do chính người anh ích kỷ, hẹp hòi rút ra chứ không phải ai khác.Tôi vẫn sẽ còn tủm tỉm cười khi nhớ lại cảnh háo hức vui sướng lúc cu Tường làm chim xanh, sự lúng túng, ngồ ngộ, dễ thương của cu Thiều khi viết lá thư tỏ tình đầu đời của mình….Và cũng không thể nào thôi day dứt khi nghĩ đến người cha của bé Mận vì biết mình bị cơn bạo bệnh đã tìm mọi cách bỏ nhà ra đi vì không muốn mẹ con bé Mận phải khổ.Hãy chọn một góc nào đó yên tĩnh và thả trôi mình ngược về quá khứ, trở lại những ngày xưa, nghĩ về những nhân vật và để trí tưởng tưởng gắn kết những câu chuyện rời rạc với tuổi thơ của chính bạn. Để nhận ra rằng bạn đã từng có một thời trong trẻo như thế.
การแปล กรุณารอสักครู่..
