Như chẳng thể có gì lay động được. Như một chiếc lá mong manh nhưng tuyệt đối không yếu đuối giữa hàng ngàn, hàng vạn cơn gió lạnh lẽo lướt qua. Tôi không rơi. Nhưng cũng phải ngượng ngạo đứng vững. Theo bản năng của 1 con người thì sau khi một điều gì đó khủng khiếp lắm về cảm xúc về tinh thần và cảm xúc thì họ sẽ cố tìm cho mình 1 chỗ dựa mới, tập thay đổi mình. Đôi lúc là chạy trốn đến nơi thật xa....
Và cố gắng gồng mình chịu đựng những chuyện sắp tới :p