VÀ TÔI ĐÃ CHÌM Hải cò và cu Tủn bây giờ phủ nhận tất tần tật những điề การแปล - VÀ TÔI ĐÃ CHÌM Hải cò và cu Tủn bây giờ phủ nhận tất tần tật những điề ไทย วิธีการพูด

VÀ TÔI ĐÃ CHÌM Hải cò và cu Tủn bây

VÀ TÔI ĐÃ CHÌM
Hải cò và cu Tủn bây giờ phủ nhận tất tần tật những điều đó. Cái phiên tòa “phạm thượng” kia dĩ nhiên tụi nó càng cố quên đi. Nhưng dẫu sao hồi tám tuổi, tôi và con Tí sún chắc chắn không thể xoay chuyển thế giới theo ý mình nếu không có sự tham gia nhiệt tình của hai đứa nó. Bây giờ ngồi lần giở lại những ký ức như lật từng trang nhật ký, tôi vẫn bắt gặp một cảm giác bồi hồi khi nhớ đến những gì đã xảy ra trong những năm tháng đó.
Sau này, khi đã là một người lớn hẳn hoi, tôi luôn cảm thấy chột dạ khi có một đứa bé nhìn tôi chằm chằm, cái cảm giác của tôi lúc đó là cảm giác nhột nhạt của người bước ra phố mà quên cái nút áo hay nút quần.
Thực ra thì tư cách cũng cần cài nút, nhưng lúc quên cài thì chúng ta thường không thấy cảm giác nhột nhạt. Nhiều người lớn có khuynh hướng coi trọng sự ngay ngắn của quần áo hơn là sự ngay ngắn của tư cách. Bởi quần áo luộm thuộm dễ dàng bị người khác phát hiện còn sự luộm thuộm của tư cách là cái gì đó khó phát hiện hơn và khi bị phát hiện thì lại có vô số lý do để bào chữa.
Nhưng người lớn đánh lừa người lớn dễ hơn là đánh lừa trẻ con. Bởi người lớn tiếp nhận thế giới bằng óc phân tích, còn trẻ con cảm nhận thế giới bằng trực giác.
Xem cái cách thằng Hải cò và con Tủn đối xử với tuổi thơ của tụi nó thì biết. Những gì trực giác thời ấu thơ mách bảo là hay đẹp thì bây giờ tụi nó dung lý trí để sổ toẹt hết. Cứ như thể trực giác là cây bút xanh của học trò, còn lý trí là cây bút đỏ của thầy cô.
Tụi nó phủi kỷ niệm như phủi bụi, nhằm phi tang quá khứ.
Nhưng đó là thứ bụi kim cương.
Tôi đã gom những hạt bụi óng ánh đó để đúc thành bản tham luận của tôi. À không, bây giờ thì những gì tôi viết ra không phải để trình bày trong cuộc hội thảo Trẻ em như một thế giới nữa. Con Tí sún đã bày cách cho tôi: Tham luận trong một hội thảo khoa học đương nhiên buộc phải đề cao tính xác thực, đó sẽ là lý do để Hải cò và con Tủn phản đối thậm chí kiện cáo về những gì tôi mô tả về tụi nó, nhưng nếu đây là một cuốn tiểu thuyết thì quyền hư cấu của tác giả sẽ đảm bảo cho tôi tránh xa những kiện tụng lằng nhằng. Thậm chí nếu cần tôi sẽ đế một dòng chữ ngay trang đầu cuốn sách” Tất cả những nhân vật và tình tiết trong cuốn sách này đều do tác giả tưởng tượng ra, nếu có sự trùng hợp ngẫu nhiên thì đó là chuyện ngoài ý muốn, tác giả không chịu trách nhiệm”. Tôi đã từng thấy những cuốn sách ghi như thế, và thật mừng là con Tí sún đã ân cần nhắc cho tôi nhớ điều đó.
Từ khi tìm ra lối thoát, tôi không còn ngần ngừ khi nhìn thấy số phone của ông giám đốc Hải cò và bà hiệu trưởng Tủn hiện ra trên màn hình điện thoại của tôi nữa.
Tôi hét vào ống nói:
- Yên tâm, yên tâm! Sẽ không có bất cứ một bản tham luận nào! - Yên chí, yên chí! Ủy ban UNESCO của Liên hiệp quốc sẽ không biết ở Việt Nam từng có một bé trai rủ một bé gái lên giường một chút chăng từ hồi tám tuổi, họ cũng không biết từng có một phiên tòa kể tội ba mẹ nào hết.
Tôi tắt máy, tặc lưỡi: Ủy ban UNESCO không biết nhưng khi cuốn sách này in ra thì cả thế giới đều biết.
Ủa nhưng tại sao lại phải giấu khi mà những gì đã xảy ra với bọn nhóc chúng tôi chắc chắn không phải là điều gì bí mật với trẻ con(và cả với những ai từng là trẻ con) trên toàn thế giới, vì tất cả những đứa trẻ chân chính bao giờ cũng muốn làm những điều tương tự để cuộc sống trở nên lấp lánh hơn và giàu ý nghĩa hơn.
Chắc chắn các bậc làm cha làm mẹ không biết lũ con cái đã giở những trò gì sau lưng họ, mặc dù có thể chính là những trò mà các bậc làm cha làm mẹ khi còn bé cũng đã từng làm sau lưng các bậc làm ông làm bà đó thôi.
Thực lòng mà nói, khi tôi quyết định phanh phui những chuyện này ra, những người mà tôi sợ nhất không hẳn là Hải cò và con Tủn, mà chính là ba mẹ tôi, cũng như ba mẹ tụi bạn tôi.
Trong mắt các bậc làm cha làm mẹ khả kính đó, xưa nay chúng tôi vẫn là những đứa con ngoan, nhưng bây giờ khi đọc cuốn sách này họ chợt nhận ra chúng tôi không ngoan như họ tưởng, mặc dù rốt cuộc những đứa con không ngoan đó vẫn thành đạt trong xã hội, vẫn thành ông giám đốc này, bà hiệu trưởng kia, ông nhà văn nọ…
Và tôi không chỉ sợ ba mẹ tôi, ba mẹ thằng Hải cò, ba mẹ con Tủn và ba con Tí sún. Mà sợ tất cả các bậc làm cha làm mẹ khác trên đời. Đọc xong cuốn sách này, họ sẽ giật nẩy mình, từ đó bắt đầu nhìn con cái bằng ánh mắt khắt khe hơn và dĩ nhiên là nhiều ngờ vực hơn cứ như thể đã là con cái thì thế nào cũng sắp sửa làm điều gì dó hết sức bậy bạ.
Thực ra thì mọi đứa trẻ đều hồn nhiên. Chúng tôi lỡ tay phá hỏng khu vườn nhà thằng Hải cò chẳng qua là do ngây ngô. Lúc đó chúng tôi vẫn tin vào điều chúng tôi làm, thậm chí đêm đêm tôi vẫn nằm mơ thấy những hòm vàng chôn dưới những góc mận sau nhà thằng Hải cò.
Sau này, khi đã là người lớn thì tôi thất vọng khi thấy người lớn không có được thái độ trong sang như lúc họ còn trẻ con. Người lớn bảo trẻ con chúng tôi tri thức mới là kho báu thực sự, nhưng nhiều người trong số họ không hề muốn chinh phục tri thức mà chỉ th
0/5000
จาก: -
เป็น: -
ผลลัพธ์ (ไทย) 1: [สำเนา]
คัดลอก!
VÀ TÔI ĐÃ CHÌM Hải cò và cu Tủn bây giờ phủ nhận tất tần tật những điều đó. Cái phiên tòa “phạm thượng” kia dĩ nhiên tụi nó càng cố quên đi. Nhưng dẫu sao hồi tám tuổi, tôi và con Tí sún chắc chắn không thể xoay chuyển thế giới theo ý mình nếu không có sự tham gia nhiệt tình của hai đứa nó. Bây giờ ngồi lần giở lại những ký ức như lật từng trang nhật ký, tôi vẫn bắt gặp một cảm giác bồi hồi khi nhớ đến những gì đã xảy ra trong những năm tháng đó. Sau này, khi đã là một người lớn hẳn hoi, tôi luôn cảm thấy chột dạ khi có một đứa bé nhìn tôi chằm chằm, cái cảm giác của tôi lúc đó là cảm giác nhột nhạt của người bước ra phố mà quên cái nút áo hay nút quần. Thực ra thì tư cách cũng cần cài nút, nhưng lúc quên cài thì chúng ta thường không thấy cảm giác nhột nhạt. Nhiều người lớn có khuynh hướng coi trọng sự ngay ngắn của quần áo hơn là sự ngay ngắn của tư cách. Bởi quần áo luộm thuộm dễ dàng bị người khác phát hiện còn sự luộm thuộm của tư cách là cái gì đó khó phát hiện hơn và khi bị phát hiện thì lại có vô số lý do để bào chữa. แต่ผู้ใหญ่หลอกง่ายกว่าเข้าใจผิดเด็กผู้ใหญ่ โดยผู้ใหญ่รับโลก โดยการวิเคราะห์สมอง ยังเด็กรับรู้โลก โดยสัญชาตญาณ ดูวิธีเด็กและ Tủn กองทัพเรือในการรักษาผู้ที่ ปรีชาเด็กใดเป็นขวา หรือ ดี ตอนนี้พวกเขาต้องการหน้าต่างพัดจิตใจออก เช่นสัญชาตญาณเป็นปากกาของรูม่านตา และเหตุผลคือ ปากกาแดงของครู พวกเขาใช้เวลาครบรอบปีเป็น dusted มุ่งเป้าไปที่ทวีปแอฟริกาผ่านถัง แต่ที่ว่ากากเพชร Tôi đã gom những hạt bụi óng ánh đó để đúc thành bản tham luận của tôi. À không, bây giờ thì những gì tôi viết ra không phải để trình bày trong cuộc hội thảo Trẻ em như một thế giới nữa. Con Tí sún đã bày cách cho tôi: Tham luận trong một hội thảo khoa học đương nhiên buộc phải đề cao tính xác thực, đó sẽ là lý do để Hải cò và con Tủn phản đối thậm chí kiện cáo về những gì tôi mô tả về tụi nó, nhưng nếu đây là một cuốn tiểu thuyết thì quyền hư cấu của tác giả sẽ đảm bảo cho tôi tránh xa những kiện tụng lằng nhằng. Thậm chí nếu cần tôi sẽ đế một dòng chữ ngay trang đầu cuốn sách” Tất cả những nhân vật và tình tiết trong cuốn sách này đều do tác giả tưởng tượng ra, nếu có sự trùng hợp ngẫu nhiên thì đó là chuyện ngoài ý muốn, tác giả không chịu trách nhiệm”. Tôi đã từng thấy những cuốn sách ghi như thế, và thật mừng là con Tí sún đã ân cần nhắc cho tôi nhớ điều đó. Từ khi tìm ra lối thoát, tôi không còn ngần ngừ khi nhìn thấy số phone của ông giám đốc Hải cò và bà hiệu trưởng Tủn hiện ra trên màn hình điện thoại của tôi nữa. Tôi hét vào ống nói: - Yên tâm, yên tâm! Sẽ không có bất cứ một bản tham luận nào! - Yên chí, yên chí! Ủy ban UNESCO của Liên hiệp quốc sẽ không biết ở Việt Nam từng có một bé trai rủ một bé gái lên giường một chút chăng từ hồi tám tuổi, họ cũng không biết từng có một phiên tòa kể tội ba mẹ nào hết. Tôi tắt máy, tặc lưỡi: Ủy ban UNESCO không biết nhưng khi cuốn sách này in ra thì cả thế giới đều biết. Ủa nhưng tại sao lại phải giấu khi mà những gì đã xảy ra với bọn nhóc chúng tôi chắc chắn không phải là điều gì bí mật với trẻ con(và cả với những ai từng là trẻ con) trên toàn thế giới, vì tất cả những đứa trẻ chân chính bao giờ cũng muốn làm những điều tương tự để cuộc sống trở nên lấp lánh hơn và giàu ý nghĩa hơn. Chắc chắn các bậc làm cha làm mẹ không biết lũ con cái đã giở những trò gì sau lưng họ, mặc dù có thể chính là những trò mà các bậc làm cha làm mẹ khi còn bé cũng đã từng làm sau lưng các bậc làm ông làm bà đó thôi. Thực lòng mà nói, khi tôi quyết định phanh phui những chuyện này ra, những người mà tôi sợ nhất không hẳn là Hải cò và con Tủn, mà chính là ba mẹ tôi, cũng như ba mẹ tụi bạn tôi. Trong mắt các bậc làm cha làm mẹ khả kính đó, xưa nay chúng tôi vẫn là những đứa con ngoan, nhưng bây giờ khi đọc cuốn sách này họ chợt nhận ra chúng tôi không ngoan như họ tưởng, mặc dù rốt cuộc những đứa con không ngoan đó vẫn thành đạt trong xã hội, vẫn thành ông giám đốc này, bà hiệu trưởng kia, ông nhà văn nọ… Và tôi không chỉ sợ ba mẹ tôi, ba mẹ thằng Hải cò, ba mẹ con Tủn và ba con Tí sún. Mà sợ tất cả các bậc làm cha làm mẹ khác trên đời. Đọc xong cuốn sách này, họ sẽ giật nẩy mình, từ đó bắt đầu nhìn con cái bằng ánh mắt khắt khe hơn và dĩ nhiên là nhiều ngờ vực hơn cứ như thể đã là con cái thì thế nào cũng sắp sửa làm điều gì dó hết sức bậy bạ. Thực ra thì mọi đứa trẻ đều hồn nhiên. Chúng tôi lỡ tay phá hỏng khu vườn nhà thằng Hải cò chẳng qua là do ngây ngô. Lúc đó chúng tôi vẫn tin vào điều chúng tôi làm, thậm chí đêm đêm tôi vẫn nằm mơ thấy những hòm vàng chôn dưới những góc mận sau nhà thằng Hải cò. Sau này, khi đã là người lớn thì tôi thất vọng khi thấy người lớn không có được thái độ trong sang như lúc họ còn trẻ con. Người lớn bảo trẻ con chúng tôi tri thức mới là kho báu thực sự, nhưng nhiều người trong số họ không hề muốn chinh phục tri thức mà chỉ th
การแปล กรุณารอสักครู่..
ผลลัพธ์ (ไทย) 2:[สำเนา]
คัดลอก!
และฉันได้จุ่ม
โบรกเกอร์ศุลกากรและลูกบาศ์ก TUN ตอนพิการปฏิเสธว่า เพื่อให้การพิจารณาคดี "ดูหมิ่น" เป็นหลักสูตรอื่น ๆ เราพยายามที่จะลืมมัน แต่อย่างไรก็ตามในรอบแปดปีและดวงอาทิตย์ Ti แน่นอนฉันไม่สามารถเปลี่ยนสิ่งตามโลกของตัวเองโดยไม่ต้องมีส่วนร่วมของเด็กสองคนของมัน ตอนนี้กลับมานั่งทรงจำสายลมเหมือนพลิกผ่านหน้าผมยังจับความรู้สึกจ่ายคืนความทรงจำของสิ่งที่เกิดขึ้นในปีที่ผ่านมาได้.
ต่อมาเมื่อฉันเป็นผู้ใหญ่ แต่จริงๆ ฉันมักจะรู้สึกระมัดระวังเมื่อเด็กจ้องมองมาที่ฉันรู้สึกของฉันเป็นช่วงเวลาของความรู้สึกเสียวซ่าที่ออกไปและลืมปุ่มหรือปุ่มกางเกง.
จริงตามที่ควรจะเป็น ติดกระดุม แต่เมื่อติดตั้งแล้วเรามักจะลืมไม่เห็นความรู้สึกเสียวซ่า ผู้ใหญ่หลายคนมีแนวโน้มที่จะชื่นชมตรงของเสื้อผ้ามากกว่าสถานะเรียบร้อย โดยเสื้อผ้าเลอะเทอะตรวจพบได้ง่ายโดยคนอื่น ๆ ในขณะที่ความสะเพร่าของสิ่งที่เป็นเรื่องยากที่จะตรวจสอบและมันก็ถูกเปิดเผยว่าพวกเขามีเหตุผลมากมายที่จะปรับ.
แต่ผู้ใหญ่หลอกลวงผู้ใหญ่ ง่ายต่อการหลอกเด็ก พนักงานต้อนรับที่ยิ่งใหญ่ของโลกโดยการวิเคราะห์ในขณะที่เด็กรู้สึกสังหรณ์ใจโลก.
ดูวิธีการที่ผู้ชายโบรกเกอร์ศุลกากรและการรักษาในวัยเด็ก TUN เรารู้ว่ามันแล้ว อะไรสัญชาตญาณบอกในวัยเด็กหรือสวยงามเป็นมันดังนั้นตอนนี้เราtoẹtแก้ปัญหาหน้าต่างทุกเหตุผล มันเป็นเหมือนกับว่าสัญชาตญาณเป็นปากกาสีเขียวของนักเรียนในขณะที่เหตุผลเป็นปากกาสีแดงของครู.
เขาเหมือนปัดฝุ่นสลัดความทรงจำที่ไม่ใช่หลักฐานที่ผ่านมา.
แต่ที่เป็นฝุ่นเพชร.
ผมได้รวบรวม อนุภาคฝุ่นสีรุ้งเข้าไปหล่อที่พูดของฉัน โอ้ไม่ตอนนี้สิ่งที่ผมเขียนไม่ได้ที่จะนำเสนอในที่ประชุมเป็นเด็กโลกอีกครั้ง ซันได้แสดงให้เห็นว่ามนุษย์ Ti ฉัน: การนำเสนอการสัมมนาทางวิทยาศาสตร์ของหลักสูตรบังคับให้ยึดมั่นในความถูกต้องที่จะเป็นเหตุผลที่จะศุลกากรโบรกเกอร์และฝ่ายค้านร้องเรียน TUN แม้แต่เกี่ยวกับสิ่งที่ผมอธิบาย เกี่ยวกับพวกเขา แต่ถ้าเรื่องนี้เป็นนวนิยายสิทธิของผู้เขียนของตัวละครจะให้แน่ใจว่าผมอยู่ห่างจากคดีฟ้องร้องละเมิด แม้ว่าฉันจะได้รับคำขวา Insole หนังสือหน้าแรก "ทุกตัวอักษรและพล็อตในหนังสือเล่มนี้จะตามจินตนาการของผู้เขียนหากมีเรื่องบังเอิญแล้วว่าเป็นสิ่งที่ไม่ได้วางแผน ผู้เขียนจะไม่รับผิดชอบ " ฉันได้เห็นหนังสือการเผาไหม้เช่นนั้นและดีใจมากที่คุณTíเกล้าฯดวงอาทิตย์ทำให้ผมนึกถึงว่า.
ตั้งแต่พบทางออกฉันไม่ลังเลเมื่อเขาเห็นหมายเลขโทรศัพท์ผู้อำนวยการศุลกากรของเขา . ครูใหญ่ TUN ทริกเกอร์และออกมาบนหน้าจอของโทรศัพท์ของฉันอีกต่อไป
ฉันตะโกนเข้าไปในปาก:
- ความสงบของจิตใจสงบของใจ! จะไม่มีการใด ๆ ของกระดาษ ๆ ! - เยนกดเยนกด! คณะกรรมการยูเนสโกของสหประชาชาติจะไม่ทราบในเวียดนามเคยเป็นเด็กแขวนอยู่บนเตียงสาวน้อยตั้งแต่อายุแปดราคาไม่แพงที่พวกเขายังไม่ทราบว่าการพิจารณาคดีมีพ่อแม่มีความผิด at all.
ฉันออก เครื่องหัวเราะ:. คณะกรรมการยูเนสโก แต่ไม่ทราบว่าเมื่อหนังสือเล่มนี้พิมพ์โลกทั้งโลกรู้ว่า
โอ้ แต่เหตุผลที่เราควรซ่อนเมื่อสิ่งที่เกิดขึ้นกับเด็กของเราไม่แน่นอนบางสิ่งบางอย่าง ความลับที่มีเด็ก (และทุกคนที่เป็นเด็ก) ทั่วโลกเพราะเด็กที่แท้จริงมักจะต้องการที่จะทำสิ่งที่คล้ายกับประกายชีวิตกลายเป็นความหมายมากขึ้นและอุดมไปด้วย มากขึ้น.
แน่นอนเด็กแม่บรรพบุรุษไม่ทราบว่าน้ำท่วมสิ่งที่สายลมบทบาทอยู่เบื้องหลังพวกเขาแม้ว่าบางทีนั่นคือบทบาทของระดับผู้ปกครองเป็นเด็กยังทำงานอยู่เบื้องหลังอาชีพ เขาทำให้เธอทำมันคนเดียว.
สุจริตเมื่อฉันตัดสินใจที่จะเปิดเผยสิ่งเหล่านี้คนที่ฉันกลัวที่สุดคือไม่จำเป็นต้องเป็นทริกเกอร์และ Tun ไห่ซึ่งเป็นพ่อแม่ของฉันเช่นเดียวกับพ่อแม่ของเรา เพื่อนของฉัน.
ในสายตาของผู้ปกครองตามขั้นตอนที่เคารพประเพณีที่เรายังคงเป็นลูกที่ดี แต่ตอนนี้เมื่ออ่านหนังสือเล่มนี้พวกเขาตระหนักว่าเราไม่ได้ดีเท่าที่พวกเขาคิดว่าถึงแม้ว่าในท้ายที่สุด เด็กไม่ดีมันไม่ประสบความสำเร็จในสังคมนี้ยังคงเป็นผู้อำนวยการครูใหญ่มีนักเขียนที่เขา ...
และฉันไม่ได้เป็นเพียงแค่กลัวพ่อแม่ของฉันพ่อแม่ทั้งสองชายของเธอผู้ปกครองและเด็ก TUN tíดวงอาทิตย์ลูกสามคน ซึ่งกลัวทั้งหมดบรรพบุรุษอื่น ๆ ในแม่คลอด หลังจากที่ได้อ่านหนังสือเล่มนี้พวกเขาจะตกใจจากการที่เด็กเริ่มที่จะมองตาที่เข้มงวดมากขึ้นและแน่นอนมากขึ้นสงสัยราวกับว่ามันเป็นวิธีที่ดีที่เด็กของพวกเขากำลังจะทำอะไรบางอย่าง เรื่องไร้สาระอย่างจริงจัง.
ในความเป็นจริงเด็กทุกคนเป็นผู้บริสุทธิ์ เราตั้งใจทำลายสวนนกกระสาผู้ชายศุลกากรเป็นเพียงตัวผู้เนื่องจาก ในเวลานั้นเรายังคงเชื่อมั่นในสิ่งที่เราทำแม้ทุกคืนผมยังฝันของโลงศพสีทองฝังอยู่ใต้มุมของพลัมหลังจากที่ชายสองคนของเธอ.
ต่อมาเป็นผู้ใหญ่ที่ผมรู้สึกผิดหวังที่จะเห็นคน ไม่มีขนาดใหญ่เพื่อทัศนคติดังกล่าวในเด็กเมื่อพวกเขาเป็นหนุ่มเป็นสาว ผู้ใหญ่แน่ใจว่าเด็กของเราความรู้ใหม่เป็นสมบัติจริง แต่หลายคนไม่ต้องการที่จะพิชิตความรู้ว่ามีเพียง TH
การแปล กรุณารอสักครู่..
 
ภาษาอื่น ๆ
การสนับสนุนเครื่องมือแปลภาษา: กรีก, กันนาดา, กาลิเชียน, คลิงออน, คอร์สิกา, คาซัค, คาตาลัน, คินยารวันดา, คีร์กิซ, คุชราต, จอร์เจีย, จีน, จีนดั้งเดิม, ชวา, ชิเชวา, ซามัว, ซีบัวโน, ซุนดา, ซูลู, ญี่ปุ่น, ดัตช์, ตรวจหาภาษา, ตุรกี, ทมิฬ, ทาจิก, ทาทาร์, นอร์เวย์, บอสเนีย, บัลแกเรีย, บาสก์, ปัญจาป, ฝรั่งเศส, พาชตู, ฟริเชียน, ฟินแลนด์, ฟิลิปปินส์, ภาษาอินโดนีเซี, มองโกเลีย, มัลทีส, มาซีโดเนีย, มาราฐี, มาลากาซี, มาลายาลัม, มาเลย์, ม้ง, ยิดดิช, ยูเครน, รัสเซีย, ละติน, ลักเซมเบิร์ก, ลัตเวีย, ลาว, ลิทัวเนีย, สวาฮิลี, สวีเดน, สิงหล, สินธี, สเปน, สโลวัก, สโลวีเนีย, อังกฤษ, อัมฮาริก, อาร์เซอร์ไบจัน, อาร์เมเนีย, อาหรับ, อิกโบ, อิตาลี, อุยกูร์, อุสเบกิสถาน, อูรดู, ฮังการี, ฮัวซา, ฮาวาย, ฮินดี, ฮีบรู, เกลิกสกอต, เกาหลี, เขมร, เคิร์ด, เช็ก, เซอร์เบียน, เซโซโท, เดนมาร์ก, เตลูกู, เติร์กเมน, เนปาล, เบงกอล, เบลารุส, เปอร์เซีย, เมารี, เมียนมา (พม่า), เยอรมัน, เวลส์, เวียดนาม, เอสเปอแรนโต, เอสโทเนีย, เฮติครีโอล, แอฟริกา, แอลเบเนีย, โคซา, โครเอเชีย, โชนา, โซมาลี, โปรตุเกส, โปแลนด์, โยรูบา, โรมาเนีย, โอเดีย (โอริยา), ไทย, ไอซ์แลนด์, ไอร์แลนด์, การแปลภาษา.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: