Mẹ yêu! Mẹ cho con cuộc sống này. Con biết ơn mẹ đến nhường nào. Nhưng 22 năm qua, con chưa làm được gì cho mẹ, chỉ làm mẹ muộn phiền. Mẹ ốm, con chỉ biết khóc. Con đã cố rất nhiều để không khóc khi nghĩ đến mẹ, nhưng nước mắt cứ mãi rơi. Mẹ biết không, con tự hỏi: “Không biết bao giờ con mới làm được một chút gì đó cho mẹ?”.
Người mẹ vĩ đại nhất của con, “Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Tần tảo nuôi con ăn học. Vì vất vả, căn bệnh đã đần dần hủy hoại cuộc sống của mẹ tự bao giờ. Dù biết bệnh nhưng mẹ vẫn làm lụng vì con.
Từ bây giờ, con sẽ thay mẹ làm việc. Bởi con không muốn mình sẽ hối hận khi không còn cơ hội báo hiếu cho mẹ.
Mẹ kính yêu, con tự hào vì là con của mẹ.
Yêu mẹ nhiều!
Con gái