Nó đứng đó , mặt vẫn cúi đầu , hai tay ôm lấy thứ gì đó đang giấu trong lớp áo , người có lúc khẽ run làm Naeun thấy xót xa
Bước lại gần , cô nhìn nó , nước mắt không gần tuôn rơi và nó cũng vậy , khi thấy bóng dáng quen thuộc ở trước mặt , nó ngẩng đầu lên nhìn cô . Cả hai đứng nhìn nhau như vậy mà chẳng ai dám cất tiếng nói câu nào .
Naeun bất ngờ buông dù , lao thẳng vào ôm nó , cô ôm thật chặt Hayoung rồi khóc nất thành tiếng , tiếng khóc càng to thì vòng tay của cả hai càng siết chặt . Đến lúc này cô mới biết thứ nó che giấu dưới mưa chính là loại bánh mà cô thích nhất .
Cả hai cứ như vậy rồi cũng cùng nhau về nhà . . .