Em tôi 34 tuổi , nó còn quá trẻ , con nó mới gần 2 tuổi . Cuộc đời như ngọn nến , gió thổi nến tắt .
Nó quá đỗi hiền lành , khù khờ , chưa bao giờ tôi để ý đến nó và thật sự không xứng đáng làm anh nó .
Có lẽ cái cảm giác sợ hãi khiến nước mắt tôi cứ ứa ra và vội phóng vào Bệnh Viện ở cạnh nó , chăm sóc nó là 5 tiếng đồng tôi thực sự là anh nó .
Cảm giác mất đi cái đứa lớn lên từ hồi bé với tôi thật sự rất khó chịu .
Có lẽ ông bà hay chú tôi đã cho tôi cơ hội được ở bên nó những phút giây cuối cuộc đời .
Mày về với Ông , với Bà với Chú nhé !
Tao sẽ quan tâm , chăm sóc con mày thật nhiều , tao hứa đấy .